Đạo Phật là đạo của tình thương và tỉnh thức, vì sự giác ngộ giải
thoát cho con người để được sống tự do tự tại, làm chủ bản thân, mà
không bị lệ thuộc vào đấng thần linh, thượng đế ban phước giáng họa như
thời xa xưa.
Cầu nguyện, cầu xin, hoặc mong cầu một cái gì đó là trạng thái tâm lý mong muốn sẽ được thành tựu viên mãn điều mình đang ước mơ và mong đợi. Trong đạo Phật, thường các chùa mỗi khi tụng kinh hay làm các việc phước đức nào đó, đều có sự cầu nguyện hồi hướng kèm theo sau khi kết thúc, nhằm mục đích mong muốn đem tình yêu thương chân thật đến với muôn loài. Nó phản ánh một thái độ vị tha, mong muốn cho tất cả mọi người đều đạt được những thành tựu như ý trong cuộc sống. Cầu nguyện là một nhu cầu tâm linh có thể làm lắng dịu nỗi lo âu, sợ hãi phiền muộn, thất vọng và khổ đau.
Nếu chúng ta khẳng định mọi sự cầu nguyện đều
được thành công tốt đẹp hết, thì sự cầu nguyện đó là mê tín, không đúng
theo tinh thần Phật dạy. Trên nền tảng của nhân quả, mình làm lành được
hưởng phước, mình làm ác chịu khổ đau. Hiểu được nhân quả giúp con người
được an lạc, hạnh phúc, cùng nhau sống yêu thương và hiểu biết, để cảm
thông nỗi khổ, niềm đau trên tinh thần chia vui, sớt khổ vì tình người,
tình nhân loại trong cuộc sống.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
0 nhận xét:
Đăng nhận xét